儒童

詞語解釋
儒童[ rú tóng ]
⒈ ?明清科舉制度,凡應(yīng)秀才孝試的士子,不論年齡大小,皆稱童生,別稱儒童或文童。
引證解釋
⒈ ?明 清 科舉制度,凡應(yīng)秀才孝試的士子,不論年齡大小,皆稱童生,別稱儒童或文童。
引明 馮夢(mèng)龍 《古今譚概·文戲·歇后詩》:“云間 求忠書院,為 方正學(xué) 建也。一日,院觀風(fēng),有儒童告考, 張郡侯 命學(xué)博往書院試之。”
《儒林外史》第七回:“傳進(jìn)新進(jìn)儒童來。到 汶上縣 頭一名點(diǎn)著 荀玫。”
《清史稿·選舉志一》:“儒童入學(xué)考試,初用《四書》文、《孝經(jīng)》論各一。”
分字解釋
※ "儒童"的意思解釋、儒童是什么意思由知識(shí)星宿-漢語知識(shí)在線查詢專業(yè)必備工具漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- kē mù rú科目儒
- tóng shēng童聲
- rú lín儒林
- ér tóng兒童
- tóng nián童年
- qīng tóng青童
- míng rú名儒
- rú shēng儒生
- tóng yá童牙
- tóng niú童牛
- zhì tóng稚童
- mǎ tóng馬童
- ān tóng安童
- rú shù儒術(shù)
- rú fú儒服
- ō yī rú nì喔咿儒睨
- tóng nán童男
- tóng shēng童生
- guó jì ér tóng jié國際兒童節(jié)
- xiān rú先儒
- tóng yán童顏
- tóng diān童顛
- shān tóng山童
- tóng shān zhuó zhuó童山濯濯
- tóu tóng chǐ huò頭童齒豁
- jié tóng結(jié)童
- rú jiàng儒將
- rú fēng儒風(fēng)
- rú shī儒師
- rú xiá儒俠
- rú xiáng儒庠
- rú huà儒化