文童

詞語解釋
文童[ wén tóng ]
⒈ ?科舉時代童生的別稱。即應秀才考試的士子。也稱儒童。
引證解釋
⒈ ?科舉時代童生的別稱。即應秀才考試的士子。也稱儒童。
引清 秦咢生 胡希明 《余保純事略》:“是日 余 轎到署,文童譁然。”
《恨海》第十回:“姪自從到了 陜西,當了一年多的採辦……又由文童保舉了一個巡檢的前程。”
魯迅 《吶喊·阿Q正傳》:“阿Q 仿佛文童落第似的覺得很冤屈。”
國語辭典
文童[ wén tóng ]
⒈ ?大陸地區指年幼的學生。
英語a person studying for the imperial examinations
分字解釋
※ "文童"的意思解釋、文童是什么意思由知識星宿-漢語知識在線查詢專業必備工具漢語詞典查詞提供。
相關詞語
- zhōng wén中文
- wén tóng文同
- yú fēng yí wén余風遺文
- wén xuǎn文選
- wén dú文牘
- wén lǐ文理
- wén wù文物
- tóng shēng童聲
- wén yuán文員
- wén yì文義
- wén tǐ文體
- pián tǐ wén駢體文
- lùn wén論文
- shēn wén身文
- wén huà shān文化衫
- wén cí文詞
- shī wén詩文
- wén huà文化
- shuō lǐ wén說理文
- wén míng文明
- wén guāng guǒ文光果
- wén běn文本
- wén jiàn文件
- xiū wén修文
- wén huà yí chǎn文化遺產
- shěn cóng wén沈從文
- wén xué zuò pǐn文學作品
- zuò wén作文
- lǐ guó wén李國文
- quán wén全文
- wén huà rén文化人
- wén jiào文教