貞風(fēng)

詞語解釋
貞風(fēng)[ zhēn fēng ]
⒈ ?貞潔的風(fēng)范。
引證解釋
⒈ ?貞潔的風(fēng)范。
引晉 湛方生 《上貞女解》:“而彤管未揮,令問不彰,非所以表賢崇善、激揚(yáng)貞風(fēng)也。”
元 王構(gòu) 《翰林承旨姚燧父楨贈官制》:“於戲!貞風(fēng)千古,巋然不廢 魯 靈光 ;太史一家,嗣者無慙 漢 司馬。”
清 唐孫華 《讀梅村先生<鹿樵紀(jì)聞>有感題長句》之五:“鼎湖 浩氣歸天地,椒寢貞風(fēng)邁 漢 唐。”
魯迅 《集外集拾遺·<無題>詩》:“一枝清采妥 湘靈,九畹貞風(fēng)慰獨(dú)醒。”
分字解釋
※ "貞風(fēng)"的意思解釋、貞風(fēng)是什么意思由知識星宿-漢語知識在線查詢專業(yè)必備工具漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- yú fēng yí wén余風(fēng)遺文
- zhōng zhēn忠貞
- fēng gé風(fēng)格
- bù zhèng zhī fēng不正之風(fēng)
- fēng yī風(fēng)衣
- zhēn mù貞木
- fēng qíng風(fēng)情
- chūn fēng春風(fēng)
- chūn fēng fèng rén春風(fēng)風(fēng)人
- yí fēng yí zé遺風(fēng)遺澤
- zhēn xiāng貞香
- yáng liǔ fēng楊柳風(fēng)
- zuì dōng fēng醉東風(fēng)
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動
- fēng guāng風(fēng)光
- xīng fēng zuò làng興風(fēng)作浪
- yì fēng義風(fēng)
- bō cǎo zhān fēng撥草瞻風(fēng)
- fēng dù piān piān風(fēng)度翩翩
- fēng tú rén qíng風(fēng)土人情
- bā jié fēng八節(jié)風(fēng)
- fēng xiǎn風(fēng)險
- mín fēng民風(fēng)
- fēng shuǐ風(fēng)水
- fēng fēng yǔ yǔ風(fēng)風(fēng)雨雨
- fēng qì風(fēng)氣
- fēng huá zhèng mào風(fēng)華正茂
- fēng yǔ tóng zhōu風(fēng)雨同舟
- zhēn jié fāng貞節(jié)坊
- zhēn yì nǚ貞義女
- zhēn yì貞義
- liú fēng yí jì流風(fēng)遺跡