圣童

詞語解釋
圣童[ shèng tóng ]
⒈ ?猶神童。
引證解釋
⒈ ?猶神童。
引《后漢書·張堪傳》:“﹝ 張堪 ﹞年十六,受業(yè) 長(zhǎng)安,志美行厲,諸儒號(hào)曰‘圣童’。”
《后漢書·循吏傳·任延》:“任延 字 長(zhǎng)孫,南陽 宛 人也。年十二,為諸生學(xué)於 長(zhǎng)安,明《詩》、《易》、《春秋》,顯名太學(xué),學(xué)中號(hào)為 任圣童。”
宋 孔平仲 《續(xù)世說·夙慧》:“孫思邈 七歲就學(xué),日誦千餘言。弱冠,善談 莊 老 及百家之説,兼好釋典, 洛州 總管 獨(dú)孤信 見而嘆曰:‘此圣童也。’”
清 王晫 《今世說·言語》:“曹 名 爾堪,字 子顧,浙江 嘉善 人。十歲能屬文,十二歲善詩詞,時(shí)人擬之圣童。”
分字解釋
※ "圣童"的意思解釋、圣童是什么意思由知識(shí)星宿-漢語知識(shí)在線查詢專業(yè)必備工具漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- cǎo shèng草圣
- zhì shèng至圣
- tóng shēng童聲
- shèng zhǔ圣主
- ér tóng兒童
- tóng nián童年
- qīng tóng青童
- shèng yì圣裔
- shèng cái圣裁
- wǔ shèng五圣
- yù shèng毓圣
- xiǎo shèng小圣
- shèng xì圣系
- zhàng shèng杖圣
- wàn shòu shèng jié萬壽圣節(jié)
- tóng yá童牙
- tóng niú童牛
- shèng xiāng圣相
- zhì tóng稚童
- míng shèng明圣
- shèng jūn圣君
- sàn shèng散圣
- huì shèng慧圣
- ruì shèng huā瑞圣花
- mǎ tóng馬童
- ān tóng安童
- shèng shǒu圣手
- shèng wèn圣問
- shèng mén圣門
- shèng shì圣世
- shèng shàng圣上
- shèng sī圣思