華風(fēng)

詞語(yǔ)解釋
華風(fēng)[ huá fēng ]
⒈ ?指漢族或中原的風(fēng)俗。
⒉ ?浮華的文風(fēng)。
⒊ ?猶光風(fēng)。天日清明時(shí)的和風(fēng)。
引證解釋
⒈ ?指 漢 族或中原的風(fēng)俗。
引《宋書·魯爽傳》:“﹝ 魯爽 ﹞幼染殊俗,無復(fù)華風(fēng)?!?br />宋 蘇轍 《移岳州謝狀》:“臣見具舟前往,自爾稍近華風(fēng),遂脫瘴死?!?br />清 趙翼 《經(jīng)臨途次雜紀(jì)以詩(shī)》之三:“華風(fēng)濡染變狉獉,光氣將開色色新?!?/span>
⒉ ?浮華的文風(fēng)。
引唐 劉知幾 《史通·雜說中》:“尋 宇文 初習(xí)華風(fēng),事由 蘇綽。至於軍國(guó)詞令,皆準(zhǔn)《尚書》?!?/span>
⒊ ?猶光風(fēng)。天日清明時(shí)的和風(fēng)。
引唐 李賀 《高軒過》詩(shī):“龐眉書客感秋蓬,誰(shuí)知死草生華風(fēng)?!?/span>
分字解釋
※ "華風(fēng)"的意思解釋、華風(fēng)是什么意思由知識(shí)星宿-漢語(yǔ)知識(shí)在線查詢專業(yè)必備工具漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- yú fēng yí wén余風(fēng)遺文
- fēng gé風(fēng)格
- zhōng huá mín zú中華民族
- bù zhèng zhī fēng不正之風(fēng)
- guāng huá光華
- fēng yī風(fēng)衣
- fēng qíng風(fēng)情
- zhōng huá mín guó中華民國(guó)
- chūn fēng春風(fēng)
- chūn fēng fèng rén春風(fēng)風(fēng)人
- yí fēng yí zé遺風(fēng)遺澤
- yáng liǔ fēng楊柳風(fēng)
- huá guāng華光
- zuì dōng fēng醉東風(fēng)
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動(dòng)
- fēng guāng風(fēng)光
- xīng fēng zuò làng興風(fēng)作浪
- chù xiàn yí huá黜羨遺華
- yì fēng義風(fēng)
- bō cǎo zhān fēng撥草瞻風(fēng)
- fēng dù piān piān風(fēng)度翩翩
- fēng tú rén qíng風(fēng)土人情
- bā jié fēng八節(jié)風(fēng)
- huá tuó華佗
- fēng xiǎn風(fēng)險(xiǎn)
- huá dōng華東
- mín fēng民風(fēng)
- fēng shuǐ風(fēng)水
- fēng fēng yǔ yǔ風(fēng)風(fēng)雨雨
- fēng qì風(fēng)氣
- huá xià華夏
- fēng huá zhèng mào風(fēng)華正茂