昌門(mén)

詞語(yǔ)解釋
昌門(mén)[ chāng mén ]
⒈ ?即閶門(mén)。春秋吳國(guó)之西郭門(mén)。《吳越春秋》、《越絕書(shū)》均謂闔閭所建。闔閭欲西破楚,故又名破楚門(mén)。
引證解釋
⒈ ?即 閶門(mén)。春秋 吳國(guó) 之西郭門(mén)。 《吳越春秋》、《越絕書(shū)》均謂 闔閭 所建。 闔閭 欲西破 楚,故又名 破楚門(mén)。
引《太平御覽》卷八一八引《韓詩(shī)外傳》:“孔子、顏淵 登 魯 泰山,望 吳 昌門(mén)。”
《三國(guó)志·吳志·太史慈傳》:“策 命 慈 往撫安焉……餞送 昌門(mén)。”
《資治通鑒·漢建安三年》引此文, 胡三省 注引《孫權(quán)記》注:“吳 西郭門(mén)曰 閶門(mén),夫差 作,以天門(mén)通 閶闔,故名之。后 春申君 改曰 昌門(mén)。”
分字解釋
※ "昌門(mén)"的意思解釋、昌門(mén)是什么意思由知識(shí)星宿-漢語(yǔ)知識(shí)在線查詢專(zhuān)業(yè)必備工具漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- mén kǒu門(mén)口
- shēng mén聲門(mén)
- wú mén無(wú)門(mén)
- guān mén關(guān)門(mén)
- mén kǎn門(mén)檻
- shàng mén上門(mén)
- bā lì mén巴力門(mén)
- mén zhǔ門(mén)主
- chū mén出門(mén)
- shí èr mén十二門(mén)
- mǒu mén某門(mén)
- hòu mén后門(mén)
- mén jìn門(mén)禁
- léi mén雷門(mén)
- tóng mén同門(mén)
- sòng huò shàng mén送貨上門(mén)
- mén jiāng門(mén)將
- xī mén西門(mén)
- mén zhěn門(mén)診
- mén hù門(mén)戶
- dà mén大門(mén)
- xuān píng mén宣平門(mén)
- kān mén看門(mén)
- yuè guāng mén月光門(mén)
- zhèng mén正門(mén)
- mén piào門(mén)票
- zhuān mén專(zhuān)門(mén)
- ào mén澳門(mén)
- xiàng mén yǒu xiàng相門(mén)有相
- bù mén部門(mén)
- mén shì門(mén)市
- mén kòu門(mén)扣